Vợ æ i bồ nhã©

     

Bên ngoài, trời đã tối đen.

Bạn đang xem: Vợ æ i bồ nhã©

Thời tiết lúc này bước vào mùa đông, liền giá buốt xuống mấy phần. Mấy giờ trước còn âm u, hiện giờ thế mà còn tồn tại tuyết rơi nháng thoáng luôn luôn rồi. Tự Lạc được Diệp Thành ôm trong ngực, cô như một con mèo hoang không an phận, nhì tay cứ không xong xuôi làm loạn. Diệp Thành cau xuất hiện mày, giận dữ nói, " đừng gồm lộn xộn, tôi đưa em về nhà." tự Lạc say mang đến trời trăng mây gió cũng không thèm quản, cô sống trong ngực hắn, phun ra một câu bi thương, " nhà đồ vật gi chứ? Lạc Lạc tôi vốn không có nhà.." Bất chợt, tim của Diệp Thành tức thời lỡ đi một nhịp. Hồi lâu, hắn new nhu hòa đi một chút, " Ai nói em không tồn tại nhà, một mực sẽ có." " Diệp Thành, tôi hy vọng nghe anh hát." trường đoản cú Lạc giọng nho nhỏ dại run run cơ mà nói bên tai hắn. Diệp Thành bế cô, thật gồm chút mỏi tay, hắn giới hạn lại, đưa ra quyết định sẽ cõng cô sau lưng, vị xe đậu ở khá xa, nên nếu mà bế ra tới đó, tay hắn chắc hẳn rụng rời. Hắn cõng cô sau lưng, lạnh giọng. " Tôi không hát." "Hát đi, tôi mong mỏi nghe anh hát nha." trường đoản cú Lạc lại cau mày lải nhải. Diệp Thành ráng nén cơn lửa vào đầu, cái cô gái này, thực luôn làm hắn điên mà, " rồi, rồi, em hy vọng nghe bài gì?" Tôi muốn...nghe anh hát bài, " Chuyện một fan đi ngang đời tôi." của Ưng Hoàng Phúc ấy.. Diệp Thành hôm nay ngẩn người, cô vợ cũ của hắn trong não đang nghĩ chiếc gì..lại kêu hắn hát nhạc của Ưng Hoàng Phúc.. Hắn không có tinh thông, music nha. Như thế nào biết ca sĩ nào với ca sĩ nào.. Cô đây là thử thách hắn sao? " Tôi ko thuộc." bình tĩnh lại, hắn tiếp lời, " được rồi, chớ nháo, nữa, đi về nhà cùng với tôi." từ Lạc mơ gặp ác mộng màng, giỏi tay cũng vô thức mà xoay phương diện Diệp Thành lại, chu mỏ nhỏ dại lên phân bua, " tôi ko nháo, tôi ko im, anh là ai hả, sao ước ao tôi im." Được nha, Lý từ Lạc, cô say thừa đi, hiện tại ngay cả hắn mà lại cô cũng không nhận ra, chiếc đồ ma men đáng chết này. Diệp Thành lạnh lẽo, mặc kệ cô, hắn ko nói lời nào. Từ Lạc vẫn không xong, cô lay lay mặt hắn, trực tiếp quan sát hắn chằm chặp vào đôi mắt kia, cô ngay tắp lự tọc mạch. " Chậc..chậc..sao lại có siêu mẫu trai, mắt to cố kỉnh nha, này, anh theo tôi về công ty làm tín đồ tình đi, đảm bảo....chiều anh như trứng, hứng anh như hoa luôn." nhan sắc mặt Diệp Thành hôm nay liền đen. Từ bỏ Lạc vẫn dai dẳng, "thật nha, tôi ấy, ly hôn rồi, không hề rào cản, mong muốn yêu ai cũng được, muốn chiều người nào cũng không ai cản đâu." Diệp Thành nghe được câu này, hắn ngay tức thì điên máu, gầm lên, " bà mẹ nó, Lý tự Lạc, em nhìn xem demo tôi là ai nha." từ Lạc đôi mắt nhắm đôi mắt mở, quan sát nhìn một hồi, cô bỗng nhiên reo lên, " A...tôi biết anh là ai rồi, anh còn không hẳn tên ck cũ tra nam của tôi đó sao?...đồ háo sắc đẹp Diệp Thành." Diệp Thành tức mang lại tim mong mỏi đau, phổi hy vọng nổ, ruột ao ước lộn ra ngoài, đời nào lúc này, lại quăng cô tức thì xuống đất.. Hắn mặc đến cô lải nhải, thường xuyên đi, sau cuối cũng tới địa điểm xe đậu, hắn đặt cô xuống, open xe sau, định nhét cô vào. Trường đoản cú Lạc dãy giụa, liều mạng ý muốn chạy, cô lùi ra xa mẫu ô tô..." tôi không thích ngồi xe cộ đâu." "Vào xe pháo đi, tôi đưa em về." Diệp Thành bự tiếng quát. Trường đoản cú Lạc không chịu liền ngồi vạ trên mặt đất, một choạng y như trẻ em con, " Lạc Lạc hy vọng đi bộ, mong tản bộ, không muốn ngồi xe đâu." Diệp Thành nghiến răng trèo trẹo, hận quan yếu nhai đầu cô luôn.. Tối, muộn rồi, tuyết lại rơi, tản bộ bà bầu gì chứ? từ Lạc bỏ qua hết, không thân thiết cái gì, duy nhất mực nói, " Tản bộ, Lạc Lạc mong muốn tản bộ thôi." Diệp Thành mất hết kiên nhẫn, đóng bạo dạn cửa xe một cái rầm, " cô hy vọng cái gì đây..." tự Lạc ngồi xệp xuống đường, nhì mắt lờ đờ, ánh sáng của đèn chiếu vào, khiến cho nó trở cần lấp lánh.." tuy thế mà tôi muốn đi dạo, lâu rồi tôi không tồn tại được đi." Diệp Thành hít một hơi sâu, hồi lâu, ngay tức khắc ổn trung khu lại, ngồi xổm trước khía cạnh cô, " Tôi thật ko biết, kiếp trước sẽ gây mẫu nghiệt gì...haizz lên đây, tôi gửi em đi tản bộ, dòng thứ số nhọ này." trường đoản cú Lạc không bởi vì dự, nhanh chóng nhào lên sườn lưng hắn, hài lòng mà ôm cổ hắn, hít hà hương thơm hương không còn xa lạ nam tính của hắn. Tuyết từ bây giờ rơi mọi khi một nhiều, trên đường liền đã tích lên một tờ tuyết mỏng, bởi vì thế, Diệp Thành cũng đi khôn xiết chậm, bước nào, vững trãi cách đó. Từ bỏ Lạc ngơi nghỉ trên sống lưng hắn, cũng không ồn ào nhốn nháo như lúc nãy nữa, trở nên an tĩnh hết sức nhiều.. Hồi lâu, Diệp Thành chỉ nghe thấy, từ bỏ Lạc mơ hồ lẩm bẩm mẫu gì, lâu lâu còn nức viên vài cái. Hắn liền há miệng to hỏi, "Em lại nói vật gì đấy?" tự Lạc hốt nhiên sụt sịt, " Thành, lúc này anh hết sức hung cùng với em." Diệp Thành xùy một tiếng, không có trả lời cô. " Anh hung như thế, một chút tình fan cũng ko có." từ Lạc một dạng ủy tắt thở ngẩng đầu tiếp lời, " Sinh nhật của em, xác minh là anh cũng không biết." đêm hôm rất yên tĩnh, tất cả tuyết rơi, tp. Hà nội về đêm cũng thật vắng, trên phố lớn, rất lâu chỉ gồm vài chiếc xe hơi lướt qua.

Xem thêm: 12 Cách Khắc Phục Điện Thoại Bị Nóng Và Nhanh Hết Pin Bất Thường Khi Sử Dụng

Dưới khung trời đêm, chỉ với lại nhì bóng người, trong hoa tuyết cất cánh khắp vị trí từ từ nhưng dạo. Từ Lạc vẫn thút thít không ngừng, " Ông bà và người mẹ đi rồi, hóa ra trên nhân loại này, không ai nhớ sinh nhật của em nữa." bước chân Diệp Thành, bỗng khựng lại. Sinh nhật của trường đoản cú Lạc sao? trong gần 5 năm qua, kí ức về sinh nhật của từ bỏ Lạc, hắn trong cả một chút tuyệt vời cũng ko có. Cũng đúng, hắn làm thế nào mà có ấn tượng được, khi nhưng mà sinh nhật của trường đoản cú Lạc vào trong ngày nào, hắn còn không biết, chứ nói gì mà lại trải qua sinh nhật với cô. Những lần sinh nhật của Lưu trọng điểm Nhã, hắn sẽ kéo nguyên một ben chúng ta bè, lên kế hoạch chuẩn bị trước cả nửa tháng. Đến ngày đó, ngay tức khắc ngồi lắp thêm bay thượng hạng mà bay qua tận nước ngoài mà gửi bánh sinh nhật cho cô ả, làm một tiệc nhỏ hoành tá tràng mang lại cô ả nhất, thỏa mãn, mát phương diện nhất bao gồm thể. Mà còn sinh nhật của từ bỏ Lạc? Hắn 5 năm qua, gồm từng nhớ đến sinh nhật của cô ý sao? có lẽ là cô rất bi đát rồi, một mình thui thủi, vào phòng, ôm nhỏ cún nhỏ tuổi cô đơn y như cô, chờ đợi mỏi mòn, từ mình mà lại nói một tiếng chúc mừng sinh nhật đến mình. Hắn làm chồng cô 5 năm, ngủ với từ bỏ Lạc 5 năm, từ Lạc liền có tác dụng tròn bổn phận bà xã hiền cơ mà đối tốt với hắn trong cả 5 năm. Còn hắn...vậy mà đến tất cả một lời chúc sinh nhật cho cô cũng không có. nghĩ về như vậy, tự sâu nơi nào đó trong lòng hắn liền đau nhói. Hắn thở dài, " nói mang đến tôi biết, sinh nhật của em là ngày nào, năm nay, tôi tổ chức triển khai cho em, được không?" từ bỏ Lạc vẫn tự lẩm nhẩm một mình. " Lạc Lạc vẫn muốn có fan nói sinh nhật hí hửng với em...Lạc Lạc muốn nạp năng lượng bánh kem dâu tây...thật những kem. Diệp Thành, anh đã tải bánh kem cho trọng tâm Nhã một chiếc siêu phệ tới 500k, vậy anh có thể mua cho em không? Em không nên cái lớn, chỉ mong mỏi cái nhỏ dại chừng 100k là đầy đủ rồi. Diệp Thành nghe cô nói, trong cổ họng của hắn tức tốc như ứ nghẹn lại, ko nói được lời nào. Từ Lạc uống say, sợi nhọn trên bạn liền bị gọt sạch, từ Lạc lúc này, nội tâm mượt mà và nhút kém nhất đã quay lại... Rượu vào lời ra là thế, nếu hôm nay, cô không say, Diệp Thành mãi mãi sẽ không biết được cô khổ sở, ủy khuất đến hơn cả này. 5 năm, Diệp Thành trước đó chưa từng nghe từ bỏ Lạc làm cho nũng, hay oán trách với hắn, hắn luôn luôn cho rằng cô sẽ không cần bất kể quan tâm nào. Cơ mà hắn nào tất cả biết, mỗi lần sinh nhật phải trải qua một mình, cảm hứng bị hắt hủi, khi chú ý Lưu trung ương Nhã nào là hoa tươi, làm sao là bánh kem to đùng, nào là kẻ tham người hỏi, còn cô trong cả một câu chúc đơn giản và dễ dàng cũng ko có, vậy cơ mà cô vẫn kiên cường, trẻ trung và tràn trề sức khỏe mà ko buồn, trốn vào một nơi nào đó nhưng mà khóc cho tới sưng cả mắt. Con người ai mà lại lại không tồn tại tủi thân và đau xót kia chứ? từ Lạc cũng ko ngoại lệ. Từ bỏ Lạc say mang đến mơ hồ, thanh âm ngày dần nhẹ, "Diệp Thành, anh đối giỏi với trọng tâm Nhã như thế? ... Vậy anh rất có thể nào mà lại đối tốt với em một chút ít không? liền chúc mừng sinh nhật cùng với em, chỉ việc một câu thôi cũng được..vậy mà em đợi rất lâu, anh đều không có nói.." kể tới đây, nước đôi mắt cô ứa ra, rơi một giọt vào khía cạnh của Diệp Thành. Đầu óc trường đoản cú Lạc lúc này hoàn toàn không hề tỉnh táo, nhưng mà cô vẫn rất có thể nhận định được cảm xúc tủi thân cùng khổ sở, " Thành, em chỉ nên cô nhi, phụ vương vứt bỏ, người mẹ mất sớm, em chỉ gồm anh là tín đồ thân, tuy nhiên anh đừng gồm ác nhưng mà hung cùng với em nạm chứ?..huhu.." từ bỏ Lạc nhảy khóc. Diệp Thành cõng cô đi khôn cùng chậm, hắn ko nói gì, trong tim vì hồ hết lời kia của cô cơ mà rối bời, xen lẫn xót xa. Hắn đúng là quá vô trung khu rồi. Đèn đường gián đoạn chỗ sáng, nơi lờ mờ, từng bông tuyết rơi xuống đậu bên trên tóc, trên áo quần của họ.. Không khí yên tĩnh mang lại lạ...lạnh giá.. Yên tĩnh đến nỗi có tác dụng tim người ta phân phát đau, nhức tê tái...

qqlive| j88