Những bài thơ về tình yêu hay nhất

TRIỆU BÔNG HỒNGAndrei Voznesensky-Thái Bá Tândịch
Xưa một cánh mày râu họa sĩCó tranh và tất cả nhàBỗng lấy lòng yêu quýMột chị em rất mê hoa
Và chiều lòng fan đẹpĐể mang tiền cài đặt hoaChàng đã đem phân phối hếtCả tranh với cả nhà
Chàng đã mua hàng triệu bông hồngNgoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấyRằng tình nhân có yêu thương thật tuyệt khôngKhi bán nhà để download hoa như vậy
Sáng bữa sau thức dậyNàng quan sát ra yên ổn ngườiTưởng sẽ mơ vày thấyCả một rừng hoa tươi
Nàng ngạc nhiên, đang nghĩAi đây chắc rất giàuThì thấy đàn ông họa sĩĐang tội nghiệp, cúi đầu
Họ chạm chán nhau chỉ vậyRồi đêm chị em đi xaNhưng đời đàn bà từ đấyCó bài hát về hoa
Có chàng họa sỹ nọVẫn vk không, tiền khôngNhưng đời đàn ông từng cóCả một triệu bông hồng
Chàng đã mua sắm và chọn lựa triệu bông hồngNgoài cửa sổ cứ quan sát ta sẽ thấyRằng người yêu có yêu thật tuyệt khôngKhi bán nhà để mua hoa như vậy
TÔI YÊU EMPuskinTôi yêu thương em tới lúc này chừng bao gồm thểNgọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,Nhưng không để em bận tâm thêm nữaHay hồn em đề xuất gợn bóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm, ko hy vọng,Lúc rụt rè khi tức tối lòng ghenTôi yêu thương em, yêu thành tâm đằm thắmCầu em được người tình như tôi đang yêu em

Vô tình anh gặp emRồi vô tình yêu nhớĐời vô tình nghiệt ngãNên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câuThế là em hờn dỗiVô tình anh ko nóiNên song mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vị đâuĐường đời phân tách hai ngảChẳng ai tất cả lỗi cảChỉ vô tình nhưng mà thôi
Vô tình xuyên suốt cuộc đờiAnh bi quan đau mải miếtVô tình em không biếtHay vô tình quên đi
W. SEXPIA (Anh)SonneAnh yêu em, nhưng không khoe fan khác,Anh yêu thương em nhưng mà chẳng ước ao nói nhiềuVì đa số ai mang tình yêu mặc lác,Đúng là bạn chuyên rao cung cấp tình yêu.Anh yêu thương em, một tình cảm thắm ngọt,Anh yêu thương em, yêu thương tha thiết, mặn mà,Như hoạ ngươi cứ xuân về lại hót,Dù mùa hè chim bặt tiếng ko ca.Đêm mùa hè không thua kém phần thơ mộngKhi nhỏ chim thôi ko hót bên trên cành.Như giờ đồng hồ nhạc khi quá nhiều, vượt rỗng,Nghe cũng nhàm, mặc dù réo rắt âm thanh.Anh như chim trong vườn kia yên ổn lặng,Anh sẽ hót, và hiện giờ im ắng.
Bạn đang xem: Những bài thơ về tình yêu hay nhất
SHELLEY (Anh)Triết lý của tình yêuSuối tan vào trong dòng sôngSông tan vào đại dương rộngGió trời xanh rung độngLưu luyến hoài trên không;Bởi biện pháp đời linh hiểnChẳng bao gồm chi lẻ phầnAi nhưng mà không lưu giữ luyếnChỉ còn em đối kháng thân?Núi hôn trời mê mảiSóng ghì nhau bên trên dòng;Mà sao hoa - em - gáiQuên chào đón tình anh?Nắng ôm mình trái đấtTrăng hôn biển mặn nồngCó nghĩa gì em nhỉ?Nếu em còn cô đơn?
S. SIPATROV (Nga)Hãy biết quýHãy biết quý, hãy vun trồng tình yêu,Cùng năm tháng lại càng cần được vậy.Vì tình yêu không chỉ có ngồi công viên,Hay cùng dạo bên dưới trăng đá quý đâu đấy.Sẽ gồm hết - hiểu nhầm và khó khăn khăn...Và bắt buộc sống suốt cả đời như thế,Vì tình yêu là 1 trong bài hát hay.Mà hát được, thực tế không nên dễ.
SAO(PUSKIN)Một ngôi sao 5 cánh vừa rơivụt tắt trên thai trờihay là tên gọi người ấyvụt tắt ở trong tôi ?
Vẫn thấy trên bầu trờicó muôn nghìn sao sángmà ở trong tâm tôinhư một hiên nhà vắng
Một ngôi sao sáng vừa tắtbầu trời vẫn ko buồnsao tên tín đồ ấy tắttrong lòng tôi đơn độc ?
S. SIPATROV (Nga)Không đềĐời anh anh gởi emCả vui bi hùng mọi nỗiAnh rất có thể dối emThơ anh tất yêu dốiĐược như trên cửa ngõ sổNghiêng xuống cuộc sống mìnhHai ta ai biết đượcEm chết trước tuyệt anh.Chỉ một cầu mơ thôiNgày ngày anh lặp lạiSau khi anh bị tiêu diệt rồiTình anh còn mãi mãi.
J. SUCKLING (Anh)Bài số 75: "Anh ước ao em..."Anh hy vọng em trả lại tim mang đến anh,Bởi tim em anh nên xa mãi mãi.Một lúc em ko muốn khuyến mãi tim mình,Sao em mong giữ tim anh lại?Sao hai tim bắt buộc ở xa nhau,Chung lồng ngực mà không thông thường sống?Ôi tình yêu, sao nỡ bắt ta đau,Sao nỡ nhằm ngực ta trống rỗng...

Đôi mắt do dự của em buồn.Đôi đôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng của anhNhư trăng kia ao ước vào sâu biển khơi cả.Anh đang để cuộc đời anh nai lưng trụi dưới mắt emAnh không giấu em một điều gìChính chính vì thế mà em do dự gì toàn bộ về anh.Nếu đời anh chỉ là viên ngọcanh đang đập nó ra làm trăm mảnhquàng vào cổ em.Nếu đời anh chỉ là một trong những đoá hoatròn trịa, êm ả và bé nhỏ bỏnganh vẫn hái nó ra để bỏ trên mái tóc em.Nhưng em ơi, đời anh là 1 trái timNào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó.Em là cô bé hoàng của quốc gia đóấy núm mà em bao gồm biết gì biên thuỳ của nó đâuNếu trái tim anh chỉ là 1 phút giây lạc thúNó đang nở ra một niềm vui nhẹ nhõmVà em thấu suốt khôn xiết nhanh.Nếu trái tim anh chỉ cần khổ đauNó đã tan ra thành lệ trongvà yên lặng phản chiếu nỗi niềm u ẩn.Nhưng em ơi, trái tim anh lại là tình yêu.Nỗi vui sướng, khổ đau của chính nó là vô biênNhững đòi hỏi và sự phong phú của nó là trường cửu.Trái tim anh cũng ở sát em như thiết yếu đời em vậyNhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu.
BABA TAKHI (Ba bốn cổ)Về tình yêuÔi làm sao bắt tim em rực cháy -Có lửa nào làm đá cơ nóng chảy!Anh định sưởi tình em, và anh khóc đêm ngàyNhưng nước mắt, than ôi, cấp thiết cháyEm hình thành là bông hồng kiêu hãnhAnh - bên trên cát lang thang trong rét lạnhNhưng anh đi thân sa mạc lần nàoCũng thấy em trước anh, như ảo ảnhDù tình yêu đêm ngày bắt ta buồn, khổ nhụcNhưng tình cảm mê say vẫn là nguồn hạnh phúc.Trên ngọn lửa tình thân ai không đủ can đảm thiêu mìnhCứ để hắn bị tiêu diệt thui bên trên giàn thiêu hoả ngục.
TOLXTOI (Nga)Mùa thu đếnMùa thu đến, lá vào vườn sẽ rụng,Lá đá quý bay, cất cánh theo gió. Ko kể đồngPhía xa xa, ngay sát rìa thung lũng,Đang khoe mình, đỏ rực cả hàng phong.Anh khẽ gắng bàn tay em - một lúcBuồn cùng vui lẫn lộn. Thân trời chiềuAnh nhìn em, khóc lên bởi hạnh phúc,Vì dềnh dang về đo đắn nói anh yêu...
TRẦN MỸ DUNG (Trung Quốc)Không đềChén xuân chan đựng bao tìnhCỏ thơm xơ xác nhỏ oanh thẫn thờSớm mai đàn ông đã đi chưaXin rước nước mắt có tác dụng mưa giữ chàng.
QUAY LẠI ĐI ANHBenava Avdouraouv - Đức Mẫn dịch
Này anh hỡi tình em như lửaCháy trong tim âu sầu ngày đêmTrên đường đi em ngó tứ bênEm mong chờ mong anh con quay lạiLửa tình nung má em rét cháyLồng ngực đau vày thức canh trườngMái tóc dài buông xõa ngang lưngNhư nước mắt cùng tình nhân than khócKhông còn mức độ để chiến hạ đời cô độcÔi! kẻ nào phân tách cách chúng ta đây?Anh thấy ko khắp chỗ hè hộiQuay lại đi người bạn tâm tình!
Kìa rạng đông rạng rỡ sẽ lênNọ hoa nở trên từng dốc núiGiữa đồng cỏ chim ca vời vợiNước chia loại khe phủ ánh trộn lêSao anh mãi không về ?Để em bi đát đứt ruộtEm chú ý xa xămBao hy vọng héo hon từng phútAnh thấy ko khắp chỗ hè hộiQuay lại đi người bạn tâm tình!
Các cô nàng khắp nơiTrong thung lũng vườn cửa hoa ngátTrò chuyện ồn ào, nói mỉm cười không dứtTừng cặp mắt đen lấp lánh tâm tìnhNhững búp tay mềm mại tuyệt xinhĐang quan tâm những đàn ông trai trẻHọ sung sướng, không hề lo nghĩChỉ riêng biệt em đơn nhất nơi nàyTái tim hồng nhỏ máu giữa ngày vuiAnh thấy ko khắp vị trí hè hộiQuay lại đi, người các bạn tâm tình!
Mái lều em rêu mốc, đứng imNhư sợ hãi bóng núi rừng ăn hiếp dọaDòng lệ em chan hòa máu đỏTình yêu mãnh liệt xé tim đauEm kiệt sứcEm hòan toàn kiệt sứcAnh ko vềEm không sống được đâuHay anh mong mỏi em nên chết sầu?Anh đâu chỉ có con bạn tàn bạoAnh thấy ko khắp địa điểm hè hộiQuay lại đi người chúng ta tâm tình!
Tuổi trẻ em của em trôi như mây khói mong muốn manhHạnh phúc thơ ngây như vết mờ do bụi tàn ảm đạmVì đau khổ hồn em chảy nátNhư tro tàn em sinh sống cô đơnTim chảy nátMáu tuôn ròng rã rãCuộc sông sẽ trôiBên em gấp vãSố phận đau thương như đã định rồiKhông gặp nhau, vỡ vạc hết anh ơiAnh thấy không khắp vị trí hè hộiQuay lại đi người các bạn tâm tình!
Này vai em như tuyết white tinhEm vẫn lo cho một ngày hạnh phúcDù khổ khổ cực bựcĐôi môi hồngEm quyết giữCho anhLửa đơn độc vò xé chổ chính giữa tìnhCứ tỏa nắng rực rỡ soi lốt chân anh nhằm lạiEm ngạt thở sống những ngày trống trảiBiết khi nào đời quay trở về bình yên?Anh thấy không khắp nơi hè hộiQuay lại đi Anh! người các bạn tâm tình!

Wislawa Szymborska
Cả hai người đều tin tưởngrằng đam mê bỗng nhiên đính kết bọn họ với nhauNiềm tin ấy tốt đẹpnhưng sự hà tất cũng đẹp kém gì đâu
Họ tin chắc hẳn họ trước đó chưa từng chạm mặtchẳng gồm gì chung share giữa nhì ngườiNhưng hoàn toàn có thể họ đang triệu lần lướt qua nhau trê tuyến phố phốhay một mong thang, một hiên chạy dọc nhưng chẳng nói một lời
Tôi muốn hỏi họ gồm nhớ chăngmột thoáng góc nhìn nhau trong góc cửa quayhay chỗ đông người buột một lời xin lỗihay cộc lốc “nhầm số rồi” trong điện thoạinhưng tôi biếthọ chẳng phải nhớ đâu
Họ sẽ kinh ngạc rất đỗinếu tôi bảo chúng ta rằngSố Phận bỡn cợt họ đã nhiều năm
Nhưng chưa vội biến Định Mệnhnên cứ kéo họ gần nhau rồi lại tách nhau ralại có những lúc giả vờ chặn lốinén một tiếng cườirồi vụt né xa
Đã có rất nhiều dấu hiệudù họ không sở hữu và nhận ra.Có lẽ cha năm trướchoặc Thứ bố vừa qua
Một dòng lá vu vơ khẽ lướttừ vai rồi lại đậu sang vai?Một vật tấn công rơi rồi lại nhặt.Biết đâu nhé là trái banh từng biến chuyển mấttrong lùm cây tuổi thơ xa rồi
Có khi cố gắng cửa và chuông cửatrong cùng một chiếc chạm tay.Những cái va li xếp kề sau thời điểm gửi.Hay bọn họ mơ thuộc giấc mơ một đêm nào, có lẽđể rồi mở mắt giấc mơ bay.
Mọi sự khởi đầuthật ra chỉ cần tiếp nốicuốn sách cuộc đờiluôn được dở lưng chừng
NHỮNG ĐIỀU BÍ ẨNEvghenhi Aleksandrovich Evtushenko
Những bí hiểm của tuổi thơ rã biếnNhư những bờ bến sáng nhanh chóng mù sương...Thuở mọi Tônhia, Tanhia duyên dángBí ẩn đi nhón gót thân sân trường!
Bí ẩn những vì chưng sao, bí mật bao chủng loại thú,Gốc liễu khác lại ư? vị một đám côn trùngVà cánh cửa bí hiểm kêu cọt kẹtChỉ riêng ở tuổi thơ, cánh cửa mớ lạ và độc đáo lùng
Những kỳ quan lại toả xa trên khắp miền núm giớiNhư hầu như quả nhẵn màu, do dự thổi tự đâuCứ liên tục nhả ra từ bỏ miệng công ty ảo thuậtLàm đám trẻ con mê đi khi chứng kiến phép màu.
Và đôi nữ giới trai, lướt bên trên băng túng thiếu ẩn.Chợt áp mặt vào nhau, khẽ bí ẩn thầm thì,Tay vừa khẽ chạm tay đã như luồng điện giậtVừa rụt rè, vừa rét hổi, say mê...
Ấy nắm rồi tuổi trưởng thành và cứng cáp vụt đếnTấm áo cũ vẫn choàng, giờ rách hết còn đâu?Và tất cả mọi phép màu phù thuỷĐều vụt bỏ rơi ta, về với lứa em sau!
Bí ẩn quên ta rồi, ta lớn rồi yêu cầu khác.Các vị phù thuỷ ơi, sao ác nghiệt quá chừng!Tuyết vẫn tuyết rơi bên trên vai như trướcNhưng rơi vắt rồi thôi, chẳng một chút ít động lòng.
Những quả bóng những màu từ bỏ miệng công ty ảo thuậtChẳng hồi vỏ hộp nữa rồi, bã biết bao nhiêu!Bao tín đồ khác xung quanh ta chẳng làm cho ta háo hứcVà họ cũng nhìn ta thô thiển, sỗ sàng theo!
Nếu ta lại bắt tay, hay vô tình khẽ chạmThì gồm gì đâu, cũng chỉ giống tay mình!Rất đơn giản dễ dàng là tay, nào có gì túng thiếu ẩn,Nào còn sót lại gì đâu những cảm hứng si tình!
Bí ẩn rất solo sơ tuy nhiên vẫn nên bí ẩn,Dù ít mặc dù nhiều, xin trả lại mang đến ta...Bí ẩn cực kỳ lặng yên, rụt rè và nhút nhát,Bí ẩn đi chân trần, miếng dẻ, đã cất cánh xa!
EM BẢO ANH ĐI ĐIArmenia Silva Kaputikian
"Em bảo anh đi đi,Sao anh ko đứng lại?Em bảo anh đừng đợi,Sao anh lại về ngay?
Ôi khẩu ca gió bay,Đôi đôi mắt huyền đẫm lệ.Sao mà lại anh dở người thếKhông quan sát vào mắt em?"
Tam giác muôn đờiĐitơlépven (Đan Mạch)
Trên nhỏ đưòng tôi điCó hai tín đồ đã tớiMột fan rất yêu thương tôiCòn tôi yêu người khác.
Người sống trong khao khátTrong hầu như giấc mơ tôiNgười cơ đứng hững hờTrước cửa ngõ lòng khép chặt.
Người bắt huyết tôi hátTình phóng khoáng white trongNgười như cuộc sống thườngBóp mộng lòng tôi nát.
Người cho tôi hạnh phúcLuôn như gió vội bayNgười dâng tôi cả đờiKhông mang gì đền đáp.
Hai bạn ấy trong đờiPhụ nữ nào cũng gặpTrăm năm gồm một lầnHọ trùng nhau làm cho một.
ĐÔI DÉP
Nguyễn Trung Kiên
Bài thơ trước tiên anh viết bộ quà tặng kèm theo emLà bài xích thơ anh kể về đôi dépKhi nỗi nhớ trong tâm địa da diếtNhững vật đều đều cũng viết thành thơ
Hai dòng dép kia chạm chán nhau từ bao giờCó yêu thương nhau đâu nhưng mà chẳng tránh nửa bướcCùng gánh vác đa số nẻo con đường xuôi ngượcLên thảm nhung, xuống cát vết mờ do bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp bạn caoCùng share sức fan đời chà đạpDẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khácSố phận dòng này nhờ vào ở dòng kia
Nếu ngày như thế nào một mẫu dép mất điMọi sửa chữa thay thế đều biến hóa khập khiễngGiống nhau lắm nhưng bạn đi sẽ biếtHai loại này chẳng nên một đôi đâu
Cũng như mình trong số những lúc vắng ngắt nhauBước hụt hẫng cứ nghiêng theo một phíaDẫu bên cạnh đã có tín đồ thay thếMà trong tim nỗi ghi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hànhChẳng thề nguyện mà không thể giả dốiChẳng hứa hẹn mà không còn phản bộiLối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu thốn nhau trên bước đường đờiDẫu mỗi chiếc ở 1 bên nên tráiNhưng tôi yêu em ở phần đông điều ngược lạiGắn bó nhau bởi vì một lối đi chung
Hai miếng đời thầm yên ổn bước tuy vậy songSẽ tạm dừng khi chỉ còn một chiếcChỉ còn một là không còn điều gì hếtNếu không tìm kiếm được cái thứ hai kia!